Vẫn ở nhà thuê chưa đến 1,5 triệu dù thu nhập gần 30 triệu

Chị Bích Hồng, 34 tuổi, quê Hà Nam vào Tp.HCM sinh sống và làm việc cho biết, gia đình chị không thấy bất tiện dù sống trong phòng trọ hơn 8 năm.

Dưới đây là câu chuyện mà chị Hồng chia sẻ:

Chúng tôi đã cưới nhau được 9 năm. Từ khi con gái đầu lòng được 1 tuổi (năm 2009) thì chúng tôi chuyển về sống trong phòng trọ cho thuê này cho đến nay. Nghe nói khu trọ này xây từ năm 2001 theo kiểu cũ. Những phòng ở dưới tầng trệt đều được sửa lại thành phòng ở và công trình phụ khép kín. Chúng tôi ở lầu trên nên vẫn chung nhà vệ sinh với một nhà khác, xe máy thì cất trong nhà kho dưới tầng trệt. Khu nhà trọ này cách cơ quan tôi chỉ 1,5 km, và cách công ty chồng 2,5 km, nên chúng tôi đều thuận tiện đi lại.

Căn phòng trọ chỉ rộng khoảng 15m2, bao gồm cả khu bếp và phòng ngủ. Vì ở trên lầu nên chúng tôi bỏ giường, thay vào đó là một tấm nệm, tối ngủ thì trải ra, còn ban ngày gấp lại, để lên nóc tủ gỗ cho gọn. Nhà chúng tôi chỉ trang bị những tiện nghi cơ bản như tivi 32inch treo tường, một cái tủ gỗ 1,2m đựng quần áo và các giấy tờ, một bàn học kèm giá sách của con gái, một cái tủ lạnh 160 lít. Ngoài ra còn có máy điều hòa - quạt treo tường - bếp đôi, một bình ga và một kệ xếp bát đũa. Giày dép thì được bố trí ở một chiếc giá ngoài hành lang trước nhà. Đồ đạc không nhiều nên dù căn phòng trọ chỉ rộng 15m2 nhưng tôi cảm thấy không gian nhà mình khá thoải mái. Những khi nhà có 6-7 vị khách đến ăn nhậu chúng tôi vẫn tiếp đón được.

Tôi làm nhân sự trong một công ty điện tử ở khu chế xuất Tân Thuận, quận 7. Thời gian đầu, lương của tôi chỉ vài ba triệu, còn hiện nay cũng lên được khoảng 7 triệu/tháng. Công việc của chồng tôi ở cảng với thu nhập khoảng 20 triệu/tháng. Ngoài ra, hai vợ chồng cũng được thêm tháng lương 13.

phòng trọ cho thuê
Cả gia đình vẫn sống thoải mái trong phòng trọ cho thuê dù thu nhập không thấp và đã
mua được nhà riêng. Ảnh minh họa. Nguồn: kenhbatdongsan

Cách đây mấy năm, căn phòng chúng tôi thuê chỉ mất 1,2 triệu/tháng, điện 2.500 đồng/số, nước 20.000/m3. Còn từ đầu năm nay, giá phòng trọ tăng lên 1,4 triệu/tháng do anh chị chủ nhà sửa lại sân, nhà vệ sinh cũng khang trang hơn. Như vậy, tổng cả tiền điện nước, truyền hình cáp và internet dùng chung với hàng xóm, mỗi tháng chúng tôi mất chưa đến 2 triệu cho chỗ ở.

Cũng vì nhà nhỏ nên chúng tôi không sắm nhiều đồ đạc: không có bàn ghế sofa, máy giặt, đồ trang trí nhà. Tôi cũng không sắm cả lò vi sóng, lò nướng dù rất thích nấu ăn. Được cái nhà nhỏ nên dọn dẹp rất nhanh gọn. Mỗi ngày tôi chỉ mất khoảng nửa tiếng để lau nhà, lau bụi trên đồ đạc, hơn nữa việc nhà cũng không đáng là bao, 8h tối là tôi có thể ngồi kèm con học bài.

Sau nhiều năm sống ở đây, chúng tôi không có nhu cầu chuyển chỗ ở. So với ngôi nhà cấp bốn của bố mẹ tôi ở quê, tôi thấy căn phòng trọ này cũng không nhỏ hơn là bao mà đồ dùng lại đầy đủ hơn.

Đến năm 2014, hai vợ chồng cũng mua được một căn nhà cấp bốn. Nhà rộng 40m2 trên khoảnh đất rộng 80m2 ở quận 9, với giá 800 triệu. Tuy nhiên, do nhà cách chỗ làm khá xa (15 km) nên chúng tôi cho thuê lại chứ không về ở. Mỗi tháng cũng thu được 2,5 triệu đồng tiền cho thuê. Sắp tới khi sinh con thứ hai, chúng tôi cũng không có ý định về nhà mình ở mà sẽ thuê thêm một phòng nữa trong dãy trọ để ở cho rộng.

Cùng xóm trọ với chúng tôi, vài gia đình khác cũng mua được đất ở ngoại thành nhưng không về ở mà vẫn tiếp tục sống ở khu trọ vì đã quen sống nhiều năm và cũng tiện việc đi làm.

Do không mất nhiều tiền thuê nhà, mỗi tháng vợ chồng tôi đều để dành được ít nhất 10 triệu đồng. Ngoài ra, chúng tôi còn gửi biếu bố mẹ hai bên tổng cộng 5 triệu/tháng và góp mỗi tháng 1,5 triệu để mua bảo hiểm nhân thọ cho con. Tôi thấy với hơn 10 triệu còn lại, gia đình 3 người như chúng tôi có thể chi tiêu khá thoải mái.

Do tôi nấu ăn ngon nên chồng con đều thích ăn ở nhà, hiếm khi đi nhà hàng. Tôi sẵn sàng chi tiền mua những thực phẩm đắt đỏ về chế biến cho gia đình như cua biển, tôm càng xanh loại 1kg được 30 con. Tuy nhiên, mỗi tháng tôi chỉ giới hạn 3 triệu cho bữa sáng và bữa tối. Bữa trưa, vợ chồng tôi ăn ở công ty (đã được bao ăn), còn con ăn ở trường.

Chúng tôi cũng tự cho phép mình chi tiêu các khoản lặt vặt khoảng 2 triệu/tháng. Đi làm đã có đồng phục nên chúng tôi cũng không tốn tiền sắm nhiều quần áo, chỉ có vài bộ đẹp để mặc đi ăn cưới và đi chơi cuối tuần.

Chỉ có một thứ chúng tôi không bao giờ tiếc tiền, đó là khoản đầu tư cho con học tập. Tôi cũng không mua truyện hay đồ chơi cho con vì lý do nhà chật, không có chỗ để, hơn nữa tôi không muốn con mải chơi mà không chú tâm học hành. Ngay từ khi con học mẫu giáo, tôi đã cho con đi học ngoại khóa vào ngày cuối tuần, gồm các môn vẽ, nhạc, tiếng Anh. Khi vào lớp 1, tôi vẫn tiếp tục cho cháu đi học thêm tiếng Anh, toán văn trong năm học, mùa hè thì đi thêm học bơi, thể dục, tiếng Anh, vẽ, nhạc. Mỗi tháng, chúng tôi chi khoảng 5 triệu tiền học thêm cho con và hơn 1 triệu tiền học chính ở trường.

Đương nhiên, được sống trong nhà to rộng ai chẳng muốn, nhưng với điều kiện hoàn cảnh gia đình mình hiện nay, tôi thấy ở nhà nhỏ như hiện tại là sự lựa chọn đúng đắn nhất. Nhờ thế mà chúng tôi vừa sống thoải mái, vừa tiết kiệm được một khoản tiền và nhất là lo cho con ăn học đầy đủ. Nếu cứ tích lũy thế này, thậm chí chúng tôi có thể đủ sức cho con đi du học sau này.

(Theo: VneXpress)